Viễn Phương

Bến Đợi Giang Biên






Bến giang biên ai chờ ai một thuở?
Dòng nước buồn sóng vỗ nhẹ thuyền xa
Từng lớp mây che khuất ánh dương tà
Chiều lặng lẽ sương pha màu mắt biếc

Người lữ khách bạt ngàn soi bóng chiếc
Cô lái đò mải miết dạ bâng khuâng
Thuyền đơn neo da diết mối thương tâm
Hoài dõi bến bao năm người xa vắng

Hoàng hôn phủ không gian chiều đứng lặng
Nỗi u sầu đọng lắng giữa buồng tim
Gọi tên nhau trên những giấc mơ tìm
Đêm thao thức mỏi mềm đôi mắt mỏi

Sông lơ lửng thuyền xa xa bến đợi
Sương giăng buồn trôi nổi giọt sầu rơi   
Bến giang biên tình nhớ mãi không vơi
Nghìn năm vẫn thương ơi hình bóng cũ

Viễn Phương

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 18 tháng 3 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Bến Đợi Giang Biên"